Thứ Năm, 13 tháng 12, 2012

Mùa Đông của Hiền

 Mùa Đông Của Hiền
( Tặng Bích Hiền )

Thu đã tàn rồi, em thấy không?
Tình mình bám gió lướt vào đông
Tay anh giam lỏng miền ân ái
Mắt rợn xuân tình, ngóng má hồng.



Này đây cái lạnh của đa tình
Của kẻ yêu đương, lắm mộng xinh
Sợi tóc em chìm cơn địa chấn
Lạc vào vũ trụ hóa lung linh.

 Anh có ngờ đâu, lạc Nước Tiên?
Đôi ta chạy khỏi những ưu phiền
Gió đưa tóc rối vào hoang đảo
Xoe mắt nhìn. Ôi đông của Hiền!
Anh ngỡ đông về lã giấc mơ?
Vội ôm em lại, lịm hồn thơ
Trong bàn tay xiết, anh thầm bảo:
"Buốt giá nào đâu? Anh thật khờ!"
Cảm ơn những phút giây nghê thường
Sưởi ấm tim anh bằng lửa thương
Anh tạ ơn trời ban khí lạnh,
Cho làn môi mọng phủ đầy hương

Cảm ơn giờ khắc của yêu đương
Để thấy quanh ta thật dị thường
Muôn thuở đông buồn trong buốt giá
Mà đây đông ấm giữa rèm sương

Cánh hoa Phù Thủy dậy hương nồng
Loạn dáng Mê Ly cùng xứ đông
Linh dược môi hôn tình rỏ xuống
Trên triền máu chảy sắc cầu vồng

Đông của Hiền đâu ở thế gian?
Ngự trong mắt đẹp, đêm hồng nhan
Ngự trên chớp đỉnh mùa yêu cũ
Và hiển hiện đây cõi địa đàng ./.
                         Nguyễn Hải (SG 10/2011)

2 nhận xét:

  1. "Mùa đông cây cỏ hững hờ
    Bóng ai cô quạnh bên bờ hư vô
    Rừng mơ thoáng động xạc xào
    Động xao động xuyến, động vào trong tim"
    Chúc mừng nhà mới của BH nghen.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. BH còn nhiều bỡ ngỡ với ngôi nhà mới này quá anh LB ơi. Cần người phụ giúp tân trang lại nè. Anh giúp BH một tay với nhé

      Xóa